Bạn đã từng bao giờ nghe nói: “Bạn phải chịu 100% trách nhiệm về những gì đến với mình, những hoàn cảnh đến với mình thì bạn mới trưởng thành” chưa? Bạn có đồng ý với điều này không hay bạn thấy rất kỳ khôi, sao mà nhận lỗi sai hoàn toàn được. Ngày trước tôi cũng vậy, cũng giống như bạn bây giờ, không hiểu nổi và không chịu đồng tình với điều này.
Chắc hẳn bạn cảm thấy rất bức bối khi phải nhận sai về mình vì khi đó luôn có giọng nói nhỏ bên trong bạn sẽ hét lên: rõ ràng người này sai, người này không tốt với mình, họ đã sai như vầy, như vầy, dẫn chứng đủ các kiểu mà không hề nhận lỗi sai của mình ở đâu, rồi tức giận, đau khổ, buồn chán, tuột cảm xúc cả ngày… Kết quả là ảnh hưởng các phương diện cảm xúc, công việc của chính mình? Bạn có nhận ra bạn đã để cho hoàn cảnh, cho người khác quyết định cảm xúc của mình và rồi hậu quả mình chịu không ?
Rồi sẽ có một ngày bạn ngộ ra : việc bất như ý đến với mình trước tiên do mình đã sai ở đâu đó: suy nghĩ (ý niệm), lời nói, hành động nào đó? Do nhân duyên tác động, do mình đã ở không đúng môi trường, do những con người đó có hệ giá trị sống khác với mình, hệ quy chiếu của họ khác mình hay do mình đã kỳ vọng quá cao vào họ và khi kỳ vọng đó không đạt mình sẽ đau khổ, trách cuộc sống sau xấu ác,...
Nếu ai đó hành xử không phải, nói lời không hay với bạn đó là nghiệp của họ, vấn đề của bạn là bạn nhận ra họ không tốt thì bạn không quý họ nữa, bạn không cần chơi với họ nữa, không tin họ nữa. Nhưng bạn không được để ngoại cảnh đó khuấy động tâm mình. làm ảnh hưởng năng lượng của mình nhé.
Có một sự thật mà chúng ta cần nhận biết là mọi việc trên cõi ta bà đều được định vị bởi "Nhân Quả - Phúc Đức - Nhân Duyên". Nhân tốt thì Quả mới tốt, Phúc lớn thì Duyên mới lớn, Đức dày thì Nhân Duyên mối sâu dày. Vì thế mọi việc phải quy về chính mình trước, do mình mà ra và cũng trông chờ ở chính mình mà sửa đổi !
Tshp.