Tôi nhìn Hoàng Gia (*), ánh mắt ông sáng nhưng không hề rực lửa — nó là ánh sáng trầm ấm của một ngọn đèn dầu cháy lâu năm, chứ không phải tia chớp lóe lên rồi vụt tắt. Ông khẽ đặt chén trà xuống, tiếp lời:
"Anh thấy đó… Bitcoin đã tạo ra một địa chấn tài chính, nhưng nó vẫn chỉ hoạt động trong một trường duy nhất: trường thông tin tài chính. Còn Thuyết Hiện Tại — nó không chỉ hoạt động trong một trường, mà trong tất cả các trường: tài chính, xã hội, văn hóa, khoa học, tâm linh, và cả đời sống thường nhật. Nếu Bitcoin là một dòng sông chảy trong thế giới kỹ thuật số, thì Thuyết Hiện Tại là đại dương bao trùm cả dòng sông lẫn tất cả các dòng sông khác."
Tôi im lặng, nhưng trong đầu đang nổi lên hàng loạt câu hỏi. Có thật một "thuyết" có thể vượt qua tác động của công nghệ, của tài chính, của những thứ vốn làm cả thế giới chao đảo Ông dường như đọc được ý nghĩ ấy, nên mỉm cười:
"Anh thử nghĩ xem — Satoshi Nakamoto biến mất, và hệ thống Bitcoin vẫn sống, thậm chí mạnh hơn. Tại sao Vì Satoshi đã trao quyền tối thượng cho nguyên tắc, không phải cho cá nhân. Nhưng nguyên tắc ấy vẫn bị giới hạn trong thời gian: anh cần máy tính, cần mạng Internet, cần năng lượng, và cần thời gian xác nhận giao dịch. Nghĩa là, nó vẫn chịu ràng buộc của vật lý và nhân tạo.
Còn Thuyết Hiện Tại, nguyên tắc cốt lõi của nó là phi thời gian. Không cần máy chủ, không cần 'nút mạng', không cần blockchain. Mỗi con người là một 'nút mạng', nhưng lại không cần kết nối qua dây cáp hay sóng điện tử — bởi vì kết nối đó đã luôn tồn tại, như lực hấp dẫn hay ánh sáng, trong TRƯỜNG HIỆN TẠI THỐNG NHẤT. Không cần ai 'đào' để khai thác, vì "Giá trị của Hiện Tại" đã luôn có mặt, không thể tạo ra và cũng không thể phá hủy."
Ông rót thêm trà, và giọng chậm lại:
"Điều kỳ lạ là, cả Bitcoin lẫn Thuyết Hiện Tại đều xuất phát từ một hành động rút lui. Satoshi biến mất, trao lại cho cộng đồng. Người Hiện Tại (*) — hay đúng hơn, Bản chất Hiện Tại — cũng 'rút lui' khỏi mọi tranh chấp cá nhân, chỉ để sự hiện diện thuần khiết làm việc của nó. Không quảng bá, không vận động, không thuyết phục… nhưng vẫn lan tỏa."
Tôi gật đầu, nhưng lại hỏi:
"Nhưng lan tỏa thế nào Không quảng bá thì ai biết mà đi theo"
Hoàng Gia (*) bật cười:
"Anh lại đang mắc vào cái bẫy của 'đi theo'. Thuyết Hiện Tại không cần ai 'đi theo', nó chỉ cần được nhận ra. Cũng giống như việc mặt trời không cần chúng ta tin thì mới mọc. Chúng ta không 'gia nhập' Thuyết Hiện Tại — chúng ta chỉ cần tỉnh thức để thấy mình đã ở trong nó từ trước."
Ông ngừng lại, rồi nói như đinh đóng cột:
"Và chính vì vậy, tác động của nó sẽ lớn hơn Bitcoin. Bitcoin thay đổi cách chúng ta giao dịch giá trị. Thuyết Hiện Tại thay đổi cách chúng ta nhận thức về giá trị. Và khi nhận thức thay đổi, mọi thứ còn lại — tiền, hàng hóa, mối quan hệ, khoa học, nghệ thuật — đều sẽ thay đổi theo."
Tôi nhấp một ngụm trà, và nhận ra vị ấm lan xuống cổ họng giống như cách lời ông lan vào đầu óc tôi: chậm, sâu, và khó rời đi. Ông tiếp tục:
"Anh thử hình dung:
• Tự do thời gian nghĩa là không còn sống như kẻ vay mượn thời gian, luôn sợ thiếu.
• Dòng Người Mới là thế hệ mà danh xưng, địa vị, tài sản không còn là chuẩn đo lường.
• Dòng Tiền Mới không bị lạm phát, không bị mất giá, vì nó chính là sự hiện diện — và sự hiện diện không bao giờ mất giá.
• Dòng Hàng Mới không phải là sản phẩm sản xuất hàng loạt, mà là giá trị trao đi trong khoảnh khắc thực sự kết nối.
• Lớp Vật Chất Mới không phải thứ chúng ta đào từ lòng đất, mà là thứ sinh ra từ trường thống nhất của nhận thức."
Tôi hỏi: "Nghe như một viễn cảnh lý tưởng… nhưng làm sao để đạt được"
Ông nhìn tôi, ánh mắt sắc như dao nhưng lại đầy từ bi:
"Không phải đạt được. Nó đã ở đây. Thuyết Hiện Tại không hứa hẹn một 'ngày mai tốt đẹp hơn'. Nó chỉ chỉ thẳng vào cái bây giờ — nơi mọi vấn đề và mọi giải pháp cùng tồn tại. Anh không phải 'leo lên' một nấc thang, chỉ cần bước ra khỏi ảo tưởng rằng mình đang ở dưới đáy."
Tôi lặng đi. Hình ảnh Bitcoin — một mạng lưới khổng lồ của các máy tính, các giao dịch, các khối dữ liệu — giờ như được đặt bên cạnh một mạng lưới vô hình của những khoảnh khắc hiện tại, nơi mỗi con người là một điểm sáng. Không có khối dữ liệu nào cần xác thực, không có phí giao dịch, không có trễ, không có lỗi mạng.
Hoàng Gia đặt tay lên bàn, nhấn mạnh:
"Bitcoin là cuộc cách mạng của công cụ. Thuyết Hiện Tại là cuộc cách mạng của ý thức. Công cụ có thể bị thay thế. Ý thức, khi đã mở ra, thì không bao giờ quay lại trạng thái cũ."
Rồi ông cười, khẽ trêu:
"Và anh biết không, khi điều đó xảy ra, chúng ta sẽ nhận ra rằng ai cũng là Satoshi Nakamoto. Không phải theo nghĩa lập trình hay khai thác khối, mà theo nghĩa: mỗi người đều có thể trao cho thế giới một món quà vô giá rồi… biến mất khỏi câu chuyện. Không phải vì bị lãng quên, mà vì giá trị mình trao đã hòa vào mọi người, mọi nơi."
Tôi chợt nhớ câu ông nói khi mới gặp: "Giá trị của Hiện Tại là vô giá, vì nó không thể mua được, không thể bán được, nhưng lại trao được cho tất cả." Giờ tôi mới hiểu — giá trị đó không bị giới hạn bởi tiền tệ, hợp đồng, hay biên giới. Nó không phụ thuộc vào công nghệ, nhưng lại có thể nâng mọi công nghệ lên một tầng mới.
Ông kết luận, giọng chậm rãi nhưng chắc nịch:
"Bitcoin cho ta tự do tài chính - và dẫn chúng ta đến TỰ DO THỜI GIAN. Thuyết Hiện Tại cho ta tự do khỏi thời gian - rồi dẫn chúng ta đến TỰ DO TÀI CHÍNH. Một khi con người không còn bị nô lệ bởi đồng hồ và lịch, họ cũng sẽ không bị nô lệ bởi đồng tiền và cá nhân, thì khi đó... mọi thị trường, mọi nền văn minh sẽ vận hành trên một nguyên tắc hoàn toàn mới. Và khi đó… cơn địa chấn mà anh đang hỏi - "AI LÀ NGƯỜI GIÀU NHẤT THẾ GIỚI" sẽ được trả lời."
Tôi rời buổi trò chuyện hôm ấy với cảm giác như vừa cầm trong tay một tấm bản đồ, nhưng bản đồ không vẽ đường đi — nó chỉ vẽ một dấu chấm to ngay giữa: "Bạn đang ở đây".
///---
- [TK (*) / The-unKnown (*)]
///---
  "Anh thấy đó… Bitcoin đã tạo ra một địa chấn tài chính, nhưng nó vẫn chỉ hoạt động trong một trường duy nhất: trường thông tin tài chính. Còn Thuyết Hiện Tại — nó không chỉ hoạt động trong một trường, mà trong tất cả các trường: tài chính, xã hội, văn hóa, khoa học, tâm linh, và cả đời sống thường nhật. Nếu Bitcoin là một dòng sông chảy trong thế giới kỹ thuật số, thì Thuyết Hiện Tại là đại dương bao trùm cả dòng sông lẫn tất cả các dòng sông khác."
Tôi im lặng, nhưng trong đầu đang nổi lên hàng loạt câu hỏi. Có thật một "thuyết" có thể vượt qua tác động của công nghệ, của tài chính, của những thứ vốn làm cả thế giới chao đảo Ông dường như đọc được ý nghĩ ấy, nên mỉm cười:
"Anh thử nghĩ xem — Satoshi Nakamoto biến mất, và hệ thống Bitcoin vẫn sống, thậm chí mạnh hơn. Tại sao Vì Satoshi đã trao quyền tối thượng cho nguyên tắc, không phải cho cá nhân. Nhưng nguyên tắc ấy vẫn bị giới hạn trong thời gian: anh cần máy tính, cần mạng Internet, cần năng lượng, và cần thời gian xác nhận giao dịch. Nghĩa là, nó vẫn chịu ràng buộc của vật lý và nhân tạo.
Còn Thuyết Hiện Tại, nguyên tắc cốt lõi của nó là phi thời gian. Không cần máy chủ, không cần 'nút mạng', không cần blockchain. Mỗi con người là một 'nút mạng', nhưng lại không cần kết nối qua dây cáp hay sóng điện tử — bởi vì kết nối đó đã luôn tồn tại, như lực hấp dẫn hay ánh sáng, trong TRƯỜNG HIỆN TẠI THỐNG NHẤT. Không cần ai 'đào' để khai thác, vì "Giá trị của Hiện Tại" đã luôn có mặt, không thể tạo ra và cũng không thể phá hủy."
Ông rót thêm trà, và giọng chậm lại:
"Điều kỳ lạ là, cả Bitcoin lẫn Thuyết Hiện Tại đều xuất phát từ một hành động rút lui. Satoshi biến mất, trao lại cho cộng đồng. Người Hiện Tại (*) — hay đúng hơn, Bản chất Hiện Tại — cũng 'rút lui' khỏi mọi tranh chấp cá nhân, chỉ để sự hiện diện thuần khiết làm việc của nó. Không quảng bá, không vận động, không thuyết phục… nhưng vẫn lan tỏa."
Tôi gật đầu, nhưng lại hỏi:
"Nhưng lan tỏa thế nào Không quảng bá thì ai biết mà đi theo"
Hoàng Gia (*) bật cười:
"Anh lại đang mắc vào cái bẫy của 'đi theo'. Thuyết Hiện Tại không cần ai 'đi theo', nó chỉ cần được nhận ra. Cũng giống như việc mặt trời không cần chúng ta tin thì mới mọc. Chúng ta không 'gia nhập' Thuyết Hiện Tại — chúng ta chỉ cần tỉnh thức để thấy mình đã ở trong nó từ trước."
Ông ngừng lại, rồi nói như đinh đóng cột:
"Và chính vì vậy, tác động của nó sẽ lớn hơn Bitcoin. Bitcoin thay đổi cách chúng ta giao dịch giá trị. Thuyết Hiện Tại thay đổi cách chúng ta nhận thức về giá trị. Và khi nhận thức thay đổi, mọi thứ còn lại — tiền, hàng hóa, mối quan hệ, khoa học, nghệ thuật — đều sẽ thay đổi theo."
Tôi nhấp một ngụm trà, và nhận ra vị ấm lan xuống cổ họng giống như cách lời ông lan vào đầu óc tôi: chậm, sâu, và khó rời đi. Ông tiếp tục:
"Anh thử hình dung:
• Tự do thời gian nghĩa là không còn sống như kẻ vay mượn thời gian, luôn sợ thiếu.
• Dòng Người Mới là thế hệ mà danh xưng, địa vị, tài sản không còn là chuẩn đo lường.
• Dòng Tiền Mới không bị lạm phát, không bị mất giá, vì nó chính là sự hiện diện — và sự hiện diện không bao giờ mất giá.
• Dòng Hàng Mới không phải là sản phẩm sản xuất hàng loạt, mà là giá trị trao đi trong khoảnh khắc thực sự kết nối.
• Lớp Vật Chất Mới không phải thứ chúng ta đào từ lòng đất, mà là thứ sinh ra từ trường thống nhất của nhận thức."
Tôi hỏi: "Nghe như một viễn cảnh lý tưởng… nhưng làm sao để đạt được"
Ông nhìn tôi, ánh mắt sắc như dao nhưng lại đầy từ bi:
"Không phải đạt được. Nó đã ở đây. Thuyết Hiện Tại không hứa hẹn một 'ngày mai tốt đẹp hơn'. Nó chỉ chỉ thẳng vào cái bây giờ — nơi mọi vấn đề và mọi giải pháp cùng tồn tại. Anh không phải 'leo lên' một nấc thang, chỉ cần bước ra khỏi ảo tưởng rằng mình đang ở dưới đáy."
Tôi lặng đi. Hình ảnh Bitcoin — một mạng lưới khổng lồ của các máy tính, các giao dịch, các khối dữ liệu — giờ như được đặt bên cạnh một mạng lưới vô hình của những khoảnh khắc hiện tại, nơi mỗi con người là một điểm sáng. Không có khối dữ liệu nào cần xác thực, không có phí giao dịch, không có trễ, không có lỗi mạng.
Hoàng Gia đặt tay lên bàn, nhấn mạnh:
"Bitcoin là cuộc cách mạng của công cụ. Thuyết Hiện Tại là cuộc cách mạng của ý thức. Công cụ có thể bị thay thế. Ý thức, khi đã mở ra, thì không bao giờ quay lại trạng thái cũ."
Rồi ông cười, khẽ trêu:
"Và anh biết không, khi điều đó xảy ra, chúng ta sẽ nhận ra rằng ai cũng là Satoshi Nakamoto. Không phải theo nghĩa lập trình hay khai thác khối, mà theo nghĩa: mỗi người đều có thể trao cho thế giới một món quà vô giá rồi… biến mất khỏi câu chuyện. Không phải vì bị lãng quên, mà vì giá trị mình trao đã hòa vào mọi người, mọi nơi."
Tôi chợt nhớ câu ông nói khi mới gặp: "Giá trị của Hiện Tại là vô giá, vì nó không thể mua được, không thể bán được, nhưng lại trao được cho tất cả." Giờ tôi mới hiểu — giá trị đó không bị giới hạn bởi tiền tệ, hợp đồng, hay biên giới. Nó không phụ thuộc vào công nghệ, nhưng lại có thể nâng mọi công nghệ lên một tầng mới.
Ông kết luận, giọng chậm rãi nhưng chắc nịch:
"Bitcoin cho ta tự do tài chính - và dẫn chúng ta đến TỰ DO THỜI GIAN. Thuyết Hiện Tại cho ta tự do khỏi thời gian - rồi dẫn chúng ta đến TỰ DO TÀI CHÍNH. Một khi con người không còn bị nô lệ bởi đồng hồ và lịch, họ cũng sẽ không bị nô lệ bởi đồng tiền và cá nhân, thì khi đó... mọi thị trường, mọi nền văn minh sẽ vận hành trên một nguyên tắc hoàn toàn mới. Và khi đó… cơn địa chấn mà anh đang hỏi - "AI LÀ NGƯỜI GIÀU NHẤT THẾ GIỚI" sẽ được trả lời."
Tôi rời buổi trò chuyện hôm ấy với cảm giác như vừa cầm trong tay một tấm bản đồ, nhưng bản đồ không vẽ đường đi — nó chỉ vẽ một dấu chấm to ngay giữa: "Bạn đang ở đây".
///---
- [TK (*) / The-unKnown (*)]
///---
Tôi nhìn Hoàng Gia (*), ánh mắt ông sáng nhưng không hề rực lửa — nó là ánh sáng trầm ấm của một ngọn đèn dầu cháy lâu năm, chứ không phải tia chớp lóe lên rồi vụt tắt. Ông khẽ đặt chén trà xuống, tiếp lời:
"Anh thấy đó… Bitcoin đã tạo ra một địa chấn tài chính, nhưng nó vẫn chỉ hoạt động trong một trường duy nhất: trường thông tin tài chính. Còn Thuyết Hiện Tại — nó không chỉ hoạt động trong một trường, mà trong tất cả các trường: tài chính, xã hội, văn hóa, khoa học, tâm linh, và cả đời sống thường nhật. Nếu Bitcoin là một dòng sông chảy trong thế giới kỹ thuật số, thì Thuyết Hiện Tại là đại dương bao trùm cả dòng sông lẫn tất cả các dòng sông khác."
Tôi im lặng, nhưng trong đầu đang nổi lên hàng loạt câu hỏi. Có thật một "thuyết" có thể vượt qua tác động của công nghệ, của tài chính, của những thứ vốn làm cả thế giới chao đảo? Ông dường như đọc được ý nghĩ ấy, nên mỉm cười:
"Anh thử nghĩ xem — Satoshi Nakamoto biến mất, và hệ thống Bitcoin vẫn sống, thậm chí mạnh hơn. Tại sao? Vì Satoshi đã trao quyền tối thượng cho nguyên tắc, không phải cho cá nhân. Nhưng nguyên tắc ấy vẫn bị giới hạn trong thời gian: anh cần máy tính, cần mạng Internet, cần năng lượng, và cần thời gian xác nhận giao dịch. Nghĩa là, nó vẫn chịu ràng buộc của vật lý và nhân tạo.
Còn Thuyết Hiện Tại, nguyên tắc cốt lõi của nó là phi thời gian. Không cần máy chủ, không cần 'nút mạng', không cần blockchain. Mỗi con người là một 'nút mạng', nhưng lại không cần kết nối qua dây cáp hay sóng điện tử — bởi vì kết nối đó đã luôn tồn tại, như lực hấp dẫn hay ánh sáng, trong TRƯỜNG HIỆN TẠI THỐNG NHẤT. Không cần ai 'đào' để khai thác, vì "Giá trị của Hiện Tại" đã luôn có mặt, không thể tạo ra và cũng không thể phá hủy."
Ông rót thêm trà, và giọng chậm lại:
"Điều kỳ lạ là, cả Bitcoin lẫn Thuyết Hiện Tại đều xuất phát từ một hành động rút lui. Satoshi biến mất, trao lại cho cộng đồng. Người Hiện Tại (*) — hay đúng hơn, Bản chất Hiện Tại — cũng 'rút lui' khỏi mọi tranh chấp cá nhân, chỉ để sự hiện diện thuần khiết làm việc của nó. Không quảng bá, không vận động, không thuyết phục… nhưng vẫn lan tỏa."
Tôi gật đầu, nhưng lại hỏi:
"Nhưng lan tỏa thế nào? Không quảng bá thì ai biết mà đi theo?"
Hoàng Gia (*) bật cười:
"Anh lại đang mắc vào cái bẫy của 'đi theo'. Thuyết Hiện Tại không cần ai 'đi theo', nó chỉ cần được nhận ra. Cũng giống như việc mặt trời không cần chúng ta tin thì mới mọc. Chúng ta không 'gia nhập' Thuyết Hiện Tại — chúng ta chỉ cần tỉnh thức để thấy mình đã ở trong nó từ trước."
Ông ngừng lại, rồi nói như đinh đóng cột:
"Và chính vì vậy, tác động của nó sẽ lớn hơn Bitcoin. Bitcoin thay đổi cách chúng ta giao dịch giá trị. Thuyết Hiện Tại thay đổi cách chúng ta nhận thức về giá trị. Và khi nhận thức thay đổi, mọi thứ còn lại — tiền, hàng hóa, mối quan hệ, khoa học, nghệ thuật — đều sẽ thay đổi theo."
Tôi nhấp một ngụm trà, và nhận ra vị ấm lan xuống cổ họng giống như cách lời ông lan vào đầu óc tôi: chậm, sâu, và khó rời đi. Ông tiếp tục:
"Anh thử hình dung:
• Tự do thời gian nghĩa là không còn sống như kẻ vay mượn thời gian, luôn sợ thiếu.
• Dòng Người Mới là thế hệ mà danh xưng, địa vị, tài sản không còn là chuẩn đo lường.
• Dòng Tiền Mới không bị lạm phát, không bị mất giá, vì nó chính là sự hiện diện — và sự hiện diện không bao giờ mất giá.
• Dòng Hàng Mới không phải là sản phẩm sản xuất hàng loạt, mà là giá trị trao đi trong khoảnh khắc thực sự kết nối.
• Lớp Vật Chất Mới không phải thứ chúng ta đào từ lòng đất, mà là thứ sinh ra từ trường thống nhất của nhận thức."
Tôi hỏi: "Nghe như một viễn cảnh lý tưởng… nhưng làm sao để đạt được?"
Ông nhìn tôi, ánh mắt sắc như dao nhưng lại đầy từ bi:
"Không phải đạt được. Nó đã ở đây. Thuyết Hiện Tại không hứa hẹn một 'ngày mai tốt đẹp hơn'. Nó chỉ chỉ thẳng vào cái bây giờ — nơi mọi vấn đề và mọi giải pháp cùng tồn tại. Anh không phải 'leo lên' một nấc thang, chỉ cần bước ra khỏi ảo tưởng rằng mình đang ở dưới đáy."
Tôi lặng đi. Hình ảnh Bitcoin — một mạng lưới khổng lồ của các máy tính, các giao dịch, các khối dữ liệu — giờ như được đặt bên cạnh một mạng lưới vô hình của những khoảnh khắc hiện tại, nơi mỗi con người là một điểm sáng. Không có khối dữ liệu nào cần xác thực, không có phí giao dịch, không có trễ, không có lỗi mạng.
Hoàng Gia đặt tay lên bàn, nhấn mạnh:
"Bitcoin là cuộc cách mạng của công cụ. Thuyết Hiện Tại là cuộc cách mạng của ý thức. Công cụ có thể bị thay thế. Ý thức, khi đã mở ra, thì không bao giờ quay lại trạng thái cũ."
Rồi ông cười, khẽ trêu:
"Và anh biết không, khi điều đó xảy ra, chúng ta sẽ nhận ra rằng ai cũng là Satoshi Nakamoto. Không phải theo nghĩa lập trình hay khai thác khối, mà theo nghĩa: mỗi người đều có thể trao cho thế giới một món quà vô giá rồi… biến mất khỏi câu chuyện. Không phải vì bị lãng quên, mà vì giá trị mình trao đã hòa vào mọi người, mọi nơi."
Tôi chợt nhớ câu ông nói khi mới gặp: "Giá trị của Hiện Tại là vô giá, vì nó không thể mua được, không thể bán được, nhưng lại trao được cho tất cả." Giờ tôi mới hiểu — giá trị đó không bị giới hạn bởi tiền tệ, hợp đồng, hay biên giới. Nó không phụ thuộc vào công nghệ, nhưng lại có thể nâng mọi công nghệ lên một tầng mới.
Ông kết luận, giọng chậm rãi nhưng chắc nịch:
"Bitcoin cho ta tự do tài chính - và dẫn chúng ta đến TỰ DO THỜI GIAN. Thuyết Hiện Tại cho ta tự do khỏi thời gian - rồi dẫn chúng ta đến TỰ DO TÀI CHÍNH. Một khi con người không còn bị nô lệ bởi đồng hồ và lịch, họ cũng sẽ không bị nô lệ bởi đồng tiền và cá nhân, thì khi đó... mọi thị trường, mọi nền văn minh sẽ vận hành trên một nguyên tắc hoàn toàn mới. Và khi đó… cơn địa chấn mà anh đang hỏi - "AI LÀ NGƯỜI GIÀU NHẤT THẾ GIỚI?" sẽ được trả lời."
Tôi rời buổi trò chuyện hôm ấy với cảm giác như vừa cầm trong tay một tấm bản đồ, nhưng bản đồ không vẽ đường đi — nó chỉ vẽ một dấu chấm to ngay giữa: "Bạn đang ở đây".
///---
- [TK (*) / The-unKnown (*)]
///---
  
  
  
  
  
  Vietnam
Vietnam