(*) Ngày 7-12 | Tối
Hôm nay, là ngày Sa-bát - là Ngày Thứ Bảy - và trong một số Truyền thống Cơ Đốc Giáo (tức là Ki-tô hữu - những Người tin Chúa Yeshua (*) là Đấng cứu rỗi) sẽ giữ Ngày Sa-bát (Thứ 7) như là một ngày nghỉ chính thống của họ. Tôi thuộc một trong những Truyền thống Cơ Đốc Giáo đó, mặc dù từ quan điểm của sự thật thì Lịch thời gian - Ngày (Tháng - Năm) đều hoàn toàn tương đối, và mọi người được tự do trong hoạt động sinh hoạt và nghỉ ngơi của họ - bao gồm cả những ngày nghỉ khác trong tuần (chẳng hạn Chủ nhật), thì điều đó cũng là một phần đúng đắn trong thế gian này.
Tuy nhiên, giao ước "ngày nghỉ" - tức là giao ước "Tự do với việc đang làm" có một nguyên nhân gốc rễ xa xưa, mà chúng ta gọi là "ý nghĩ "Tôi làm"" - và đây chỉ là một ý nghĩ không hơn không kém. Tuy nhiên, ý niệm "Tôi làm" lại là một trong những ý niệm khó khăn nhất của con người khi một ai đó muốn thoát khỏi cái tôi của mình. Thực ra, có một lực lượng lớn hơn đang vận hành mọi thứ - và việc tốt nhất mà chúng ta có thể làm là "tuân theo" sự hướng dẫn của lực lượng cao cấp hơn chúng ta rất nhiều (đó). Và vì vậy, xả ly với việc đang làm - hay còn gọi là "vô vi" chính là hình thức cao nhất của hành động - và nó được gọi là "sự dâng hiến". Do đó, trong các Truyền thống Cơ Đốc giáo gọi là "Hãy làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải làm cho người ta" (Kinh Thánh). Và điều này dẫn đến một sự thật của Tâm linh chính là "vô vi" - nghĩa là "Vô vi nhi vô bất vi" (Không làm mà không có gì là không làm). Và vì vậy, việc làm việc trong 6 ngày - và sau đó nghỉ ngày Thứ 7 (nghỉ một ngày) sẽ trở nên tự nhiên (và có tỷ lệ hoàn toàn phù hợp) - dù là Tục đế (sự thật thế tục) hay là Chân đế (sự thật tối hậu).
Sau này, khi tôi biết "Bản chất của Hiện tại là gì" - hay nói cách khác là "Sự thật của Hiện tại" - Một hiện tại "bất biến" (liên tục) và không có thời gian,... thì sự nghỉ ngơi trong ngày Sa-bát vẫn hoàn toàn có giá trị. Lý do cho điều này là bởi vì, "Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày Sa-bát. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày hôm nay. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày sinh nhật - ngày mà chúng ta được sinh ra để trở thành con người mới (mỗi ngày đều là ngày mới)". Và đó là ngày mà chúng ta có thể hòa làm một với "việc đang làm" - bởi vì ngay từ đầu "không có thời gian" và chúng ta luôn là một với kinh nghiệm - và đó chính là HIỆN HỮU - HIỆN TẠI hợp nhất với việc đang làm một cách tự nhiên.
Với tôi trải nghiệm điều đó như cái được gọi là "làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải là làm cho người ta" - và điều này đồng nghĩa với việc "mỗi hành động" trở thành "sự dâng hiến" (thay vì chúng ta chỉ dâng hiến tài chính - theo ý nghĩa thông thường).
Nói cách khác, "mỗi hành động" mà trong đó chúng ta hòa hợp với việc đang làm - sẽ trở thành "cánh cửa bí mật" mà trong đó chính là bản chất của sự dâng hiến. Hiển nhiên, chúng ta sẽ phải đi một hành trình dài trên Con đường Tâm linh để nhận ra rằng "việc đang làm" là tất cả cuộc sống.
Bởi vì "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên việc đang làm chính là tất cả cuộc sống.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên mục đích sống của chúng ta là "Hiện diện" - và SỰ CÓ MẶT này chính là CON NGƯỜI MỚI của chúng ta - bước đi trên cuộc đời mà không cần mang theo cái tôi nữa.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên Thức tỉnh - Hiện diện - hợp nhất với "Việc đang làm", chính là sự thật về cuộc đời này.
Và vì thế, tất cả chúng ta có một ngày Sa-bát vĩnh cửu - được gọi là "Ngày nay" đang mời gọi chúng ta để bước vào đó. Đó là lời tiên tri cho thời đại ngày nay, thời đại mà Sa-bát (Thứ 7) đã trở thành "Sa-bát vĩnh cửu" - và lời tiên tri đó sẽ ứng nghiệm khi bạn thấy được "Hiện tại "Như đang là"" - tức là "Hiện tại "bên trong"" - hay chính xác hơn là SỰ HIỆN DIỆN.
Tôi nhớ đến một phân đoạn Kinh Thánh - Một phân đoạn mà Người hướng dẫn tôi đọc Kinh Thánh, đã nhắc đến ngay những ngày đầu tiếp nhận Cơ Đốc Giáo - và tin nhận sự cứu rỗi của Chúa Yeshua, qua phép Báp-têm. Đoạn Kinh Thánh đó là, "nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên-nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. Vậy thì còn lại một ngày yên-nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy." (Kinh Thánh | Hê-bơ-rơ 4:7-10).
Nghĩa là, tiên tri về "Ngày Sa-bát" chính là "Ngày nay" - chính là "Hôm nay" (Today), là một trong những lời tiên tri lớn của Kinh Thánh xác định sự thật là "Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy.". Và điều đó có nghĩa là: Chúng ta sẽ bước vào sự yên nghỉ trong Đức Chúa Trời - và trở nên nghỉ công việc của mình - và làm công việc của Chúa!
Điều này, dẫn đến những lời dạy sâu sắc trong những Trường phái Tâm linh khác là "vô vi" - Trung tâm của Đạo giáo (Lão Tử), "vô ngã - vô niệm" - Trung tâm của Phật Giáo, và sự công nhận một Bản thể cao hơn đang vận hành trên mọi người - Trung tâm của Ấn Độ Giáo... dẫn đến những sự thật căn bản mà trong đó "Tôi làm" - tức là ý nghĩ "Tôi là người làm" chỉ là một ý niệm "không hơn không kém".
Tuy nhiên, từ bỏ ý niệm "Tôi là người làm" - không có nghĩa là từ bỏ việc làm (dẫn đến không làm), mà chỉ có nghĩa là "từ bỏ ý niệm tôi làm". Trong sự thật căn bản, chúng ta không từ bỏ bất kỳ suy nghĩ nào cả, mà trên con đường Tâm linh chúng ta chỉ từ bỏ ý nghĩ "Tôi là cái này - Tôi là cái kia" mà thôi.
Vì thế, dù chúng ta "Thiền định" - Thực hành Thiền để dẫn đến "vô niệm"; Hiểu về bản chất của Tâm linh trong các Truyền thống Tôn giáo như Đạo giáo là "vô vi"; Hiểu rằng các ý nghĩ của chúng ta dù đúng dù sai... thì nó vẫn chỉ là một ý nghĩ - khi chúng ta thực hành Mantra (Thần chú, Mật chú, Niệm chú...) - hoặc đơn giản hóa cuộc sống dựa trên "vô dục cầu"... thì tất cả các liệu pháp đó đều là "tạm thời" - hoặc xét cho cùng sẽ không đưa chúng ta đến nơi chúng ta muốn đến. Vì cái nơi mà chúng ta muốn đến chỉ là loại bỏ toàn bộ ý nghĩ về "Tôi" - nghĩa là "sự không công nhận "ý niệm tôi" - và buông bỏ nó một cách tự nhiên" - thì sự giác ngộ "ngay trước mắt".
Vậy thì, câu hỏi là "Ai giác ngộ" - Hiển nhiên "không có ai" ở đây để giác ngộ. Bạn đã trở thành "không ai cả", và vì thế đã trở thành tất cả. Bằng một cách nào đó, bạn đã trở thành Vũ trụ. Hay chính xác hơn là, "Bạn không ở trong Vũ trụ. Bạn là Vũ trụ. Bạn là "điểm nhận thức" mà qua đó Vũ trụ thấy được chính mình." Bạn chính là Vũ trụ - Bạn chính là TINH HOA CỦA SỰ SỐNG trước khi hóa thân trở thành một cá nhân (một cá thể,...) như là một ý niệm (trong tâm trí).
Vì thế, bất kỳ cuộc hành trình "mở rộng" nào của cuộc đời, thì thực ra cũng là hành trình khám phá "Tôi là ai" - "Mục đích sống là gì" - và "Làm gì Để cuộc đời ý nghĩa".
Bạn không phải là "một sợi dây đàn nhỏ nhoi của Vũ trụ" - chỉ rung lên (rồi biến mất - như chưa hề tồn tại). Bạn không phải chỉ là "một sợi dây lúc lắc" trong Vũ trụ bao la rộng lớn này. Hay như câu nói của Blaise Pascal (*) - Nhà khoa học Pháp đã nói "Con người chỉ là một cây sậy (mềm yếu). Nhưng là một cây sậy biết tư duy". Hiển nhiên, con người không chỉ là một cây sậy (mềm yếu) - cũng không chỉ là một cây sậy biết tư duy... Mà hơn bao giờ hết, "Con người là "Tiểu Vũ trụ", và cái tư duy mà con người đang có - là "rất nhỏ" so với chính những thứ mà con người thực sự có (đó chính là Vũ trụ tư duy (hay còn gọi là Tâm trí Vũ trụ))".
Do đó, bạn đã đến nơi - nơi đó không chỉ là "tư duy" (như câu nói của René Descartes về con người, "Tôi tư duy, vậy thì tôi tồn tại"), mà bạn rộng lớn bao la hơn tư duy rất nhiều. Và tôi gọi đó là "Bạn là" (You Are). Hãy sống đúng với bản chất chân thật của bạn.
Cuộc hành trình tâm linh không đòi hỏi bạn phải từ bỏ bất cứ thứ gì, hoặc thậm chí không cần phải làm gì để từ bỏ bất cứ thứ gì (dù đó là ý nghĩ, cảm xúc, công việc,...) mà chỉ cần từ bỏ toàn bộ cái tôi tách biệt của mình. Đó là tất cả về Hành trình Tâm linh - Cuộc hành trình mãi mãi của bạn.
Trong bất thức, chúng ta nghĩ chúng ta là cái này - là cái kia. Trong nhận thức, chúng ta là "không ai cả" (vô ngã - vô niệm - vô vi). Còn trong tình yêu thương, chúng ta là tất cả!
Và khi chúng ta là tất cả, chúng ta hiểu rằng "không ai cả" tại sao lại đơn giản đến như vậy Và có lẽ, một hành trình đơn giản đến như vậy, chưa bao giờ dễ dàng. Chúng ta sẽ mở rộng chính mình một cách vô hạn,... Và chúng ta hiểu rằng bất kỳ ai trở nên mong muốn mình "vô hạn" - dù là sáng tạo, thành công, hạnh phúc, giàu có, thịnh vượng, khoa học, đúng mục đích... thì thực ra cũng chỉ là ""Tôi" đang mở rộng chính mình mà thôi". Đó là cuộc hành trình có một nguồn gốc duy nhất là tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi:
- "Tôi là ai"
- "Mục đích sống là gì"
- và "Làm gì Để cuộc đời ý nghĩa".
Mặc dù, cuối cùng câu trả lời là đơn giản. Nghĩa là, "Hiện tại là tất cả; Tất cả là hiện tại". Nhưng tôi đã bắt đầu với 3 câu tự vấn này vào 10 năm cách đây (2014) - và đã đi một đoạn đường thật dài để đến được nơi mà tôi hiểu rằng "HIỆN TẠI - HIỆN DIỆN - ĐÚNG MỤC ĐÍCH", là tất cả những gì mà chúng ta tìm kiếm. Và đôi khi, việc đến nơi chỉ là nhận ra SƯ THẬT rằng "Sa-bát là vĩnh cửu" - "Hôm nay là mãi mãi" - và "Hiện tại là vĩnh hằng"... Và đó chính là "Cuộc đời, Hiện tại, Giá trị của Kinh nghiệm & "Không - Thời gian"".
Và như câu nói trong Tác phẩm "Cuộc sống, Cuộc chiến tranh, và Rồi..." của Nhà báo Oriana Fallaci - Nhà báo vĩ đại nhất của nước Ý - đã nói trong đoạn kết của quyển sách là ""Cuộc đời - là cái mà ta phải hoàn thành, đừng để mất thời gian. Cho dù nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy!". Cuộc đời của bạn "đã bắt đầu" - và vì thế nó cần được hoàn thành! Và nếu còn một số việc, bạn cần phải hoàn thành - thì hãy hoàn thành nó (ngay cả khi nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy). Tôi cũng như bạn, "còn một số việc cần phải hoàn thành".
Và đôi khi, một số việc cần phải hoàn thành đó là NHÂN BẢN - "nhân bản những con người mới trên hành tinh này". "Hoàng Gia (Royal (*))" có nói, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
Do đó, để kết thúc ngày hôm nay tôi muốn nói với bạn - như "Hoàng Gia (Royal (*))" đã nói với tôi, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
///---
- (*) Blaise Pascal - http://www.danhnhan.net/2023/06/blaise-pascal-la-nha-toan-hoc-vat-ly.html
- (*) ["Hoàng Gia (Royal (*))" - The Author Who Wrote "A New Cosmology" of New Human Being]
///---
Hôm nay, là ngày Sa-bát - là Ngày Thứ Bảy - và trong một số Truyền thống Cơ Đốc Giáo (tức là Ki-tô hữu - những Người tin Chúa Yeshua (*) là Đấng cứu rỗi) sẽ giữ Ngày Sa-bát (Thứ 7) như là một ngày nghỉ chính thống của họ. Tôi thuộc một trong những Truyền thống Cơ Đốc Giáo đó, mặc dù từ quan điểm của sự thật thì Lịch thời gian - Ngày (Tháng - Năm) đều hoàn toàn tương đối, và mọi người được tự do trong hoạt động sinh hoạt và nghỉ ngơi của họ - bao gồm cả những ngày nghỉ khác trong tuần (chẳng hạn Chủ nhật), thì điều đó cũng là một phần đúng đắn trong thế gian này.
Tuy nhiên, giao ước "ngày nghỉ" - tức là giao ước "Tự do với việc đang làm" có một nguyên nhân gốc rễ xa xưa, mà chúng ta gọi là "ý nghĩ "Tôi làm"" - và đây chỉ là một ý nghĩ không hơn không kém. Tuy nhiên, ý niệm "Tôi làm" lại là một trong những ý niệm khó khăn nhất của con người khi một ai đó muốn thoát khỏi cái tôi của mình. Thực ra, có một lực lượng lớn hơn đang vận hành mọi thứ - và việc tốt nhất mà chúng ta có thể làm là "tuân theo" sự hướng dẫn của lực lượng cao cấp hơn chúng ta rất nhiều (đó). Và vì vậy, xả ly với việc đang làm - hay còn gọi là "vô vi" chính là hình thức cao nhất của hành động - và nó được gọi là "sự dâng hiến". Do đó, trong các Truyền thống Cơ Đốc giáo gọi là "Hãy làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải làm cho người ta" (Kinh Thánh). Và điều này dẫn đến một sự thật của Tâm linh chính là "vô vi" - nghĩa là "Vô vi nhi vô bất vi" (Không làm mà không có gì là không làm). Và vì vậy, việc làm việc trong 6 ngày - và sau đó nghỉ ngày Thứ 7 (nghỉ một ngày) sẽ trở nên tự nhiên (và có tỷ lệ hoàn toàn phù hợp) - dù là Tục đế (sự thật thế tục) hay là Chân đế (sự thật tối hậu).
Sau này, khi tôi biết "Bản chất của Hiện tại là gì" - hay nói cách khác là "Sự thật của Hiện tại" - Một hiện tại "bất biến" (liên tục) và không có thời gian,... thì sự nghỉ ngơi trong ngày Sa-bát vẫn hoàn toàn có giá trị. Lý do cho điều này là bởi vì, "Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày Sa-bát. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày hôm nay. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày sinh nhật - ngày mà chúng ta được sinh ra để trở thành con người mới (mỗi ngày đều là ngày mới)". Và đó là ngày mà chúng ta có thể hòa làm một với "việc đang làm" - bởi vì ngay từ đầu "không có thời gian" và chúng ta luôn là một với kinh nghiệm - và đó chính là HIỆN HỮU - HIỆN TẠI hợp nhất với việc đang làm một cách tự nhiên.
Với tôi trải nghiệm điều đó như cái được gọi là "làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải là làm cho người ta" - và điều này đồng nghĩa với việc "mỗi hành động" trở thành "sự dâng hiến" (thay vì chúng ta chỉ dâng hiến tài chính - theo ý nghĩa thông thường).
Nói cách khác, "mỗi hành động" mà trong đó chúng ta hòa hợp với việc đang làm - sẽ trở thành "cánh cửa bí mật" mà trong đó chính là bản chất của sự dâng hiến. Hiển nhiên, chúng ta sẽ phải đi một hành trình dài trên Con đường Tâm linh để nhận ra rằng "việc đang làm" là tất cả cuộc sống.
Bởi vì "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên việc đang làm chính là tất cả cuộc sống.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên mục đích sống của chúng ta là "Hiện diện" - và SỰ CÓ MẶT này chính là CON NGƯỜI MỚI của chúng ta - bước đi trên cuộc đời mà không cần mang theo cái tôi nữa.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên Thức tỉnh - Hiện diện - hợp nhất với "Việc đang làm", chính là sự thật về cuộc đời này.
Và vì thế, tất cả chúng ta có một ngày Sa-bát vĩnh cửu - được gọi là "Ngày nay" đang mời gọi chúng ta để bước vào đó. Đó là lời tiên tri cho thời đại ngày nay, thời đại mà Sa-bát (Thứ 7) đã trở thành "Sa-bát vĩnh cửu" - và lời tiên tri đó sẽ ứng nghiệm khi bạn thấy được "Hiện tại "Như đang là"" - tức là "Hiện tại "bên trong"" - hay chính xác hơn là SỰ HIỆN DIỆN.
Tôi nhớ đến một phân đoạn Kinh Thánh - Một phân đoạn mà Người hướng dẫn tôi đọc Kinh Thánh, đã nhắc đến ngay những ngày đầu tiếp nhận Cơ Đốc Giáo - và tin nhận sự cứu rỗi của Chúa Yeshua, qua phép Báp-têm. Đoạn Kinh Thánh đó là, "nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên-nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. Vậy thì còn lại một ngày yên-nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy." (Kinh Thánh | Hê-bơ-rơ 4:7-10).
Nghĩa là, tiên tri về "Ngày Sa-bát" chính là "Ngày nay" - chính là "Hôm nay" (Today), là một trong những lời tiên tri lớn của Kinh Thánh xác định sự thật là "Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy.". Và điều đó có nghĩa là: Chúng ta sẽ bước vào sự yên nghỉ trong Đức Chúa Trời - và trở nên nghỉ công việc của mình - và làm công việc của Chúa!
Điều này, dẫn đến những lời dạy sâu sắc trong những Trường phái Tâm linh khác là "vô vi" - Trung tâm của Đạo giáo (Lão Tử), "vô ngã - vô niệm" - Trung tâm của Phật Giáo, và sự công nhận một Bản thể cao hơn đang vận hành trên mọi người - Trung tâm của Ấn Độ Giáo... dẫn đến những sự thật căn bản mà trong đó "Tôi làm" - tức là ý nghĩ "Tôi là người làm" chỉ là một ý niệm "không hơn không kém".
Tuy nhiên, từ bỏ ý niệm "Tôi là người làm" - không có nghĩa là từ bỏ việc làm (dẫn đến không làm), mà chỉ có nghĩa là "từ bỏ ý niệm tôi làm". Trong sự thật căn bản, chúng ta không từ bỏ bất kỳ suy nghĩ nào cả, mà trên con đường Tâm linh chúng ta chỉ từ bỏ ý nghĩ "Tôi là cái này - Tôi là cái kia" mà thôi.
Vì thế, dù chúng ta "Thiền định" - Thực hành Thiền để dẫn đến "vô niệm"; Hiểu về bản chất của Tâm linh trong các Truyền thống Tôn giáo như Đạo giáo là "vô vi"; Hiểu rằng các ý nghĩ của chúng ta dù đúng dù sai... thì nó vẫn chỉ là một ý nghĩ - khi chúng ta thực hành Mantra (Thần chú, Mật chú, Niệm chú...) - hoặc đơn giản hóa cuộc sống dựa trên "vô dục cầu"... thì tất cả các liệu pháp đó đều là "tạm thời" - hoặc xét cho cùng sẽ không đưa chúng ta đến nơi chúng ta muốn đến. Vì cái nơi mà chúng ta muốn đến chỉ là loại bỏ toàn bộ ý nghĩ về "Tôi" - nghĩa là "sự không công nhận "ý niệm tôi" - và buông bỏ nó một cách tự nhiên" - thì sự giác ngộ "ngay trước mắt".
Vậy thì, câu hỏi là "Ai giác ngộ" - Hiển nhiên "không có ai" ở đây để giác ngộ. Bạn đã trở thành "không ai cả", và vì thế đã trở thành tất cả. Bằng một cách nào đó, bạn đã trở thành Vũ trụ. Hay chính xác hơn là, "Bạn không ở trong Vũ trụ. Bạn là Vũ trụ. Bạn là "điểm nhận thức" mà qua đó Vũ trụ thấy được chính mình." Bạn chính là Vũ trụ - Bạn chính là TINH HOA CỦA SỰ SỐNG trước khi hóa thân trở thành một cá nhân (một cá thể,...) như là một ý niệm (trong tâm trí).
Vì thế, bất kỳ cuộc hành trình "mở rộng" nào của cuộc đời, thì thực ra cũng là hành trình khám phá "Tôi là ai" - "Mục đích sống là gì" - và "Làm gì Để cuộc đời ý nghĩa".
Bạn không phải là "một sợi dây đàn nhỏ nhoi của Vũ trụ" - chỉ rung lên (rồi biến mất - như chưa hề tồn tại). Bạn không phải chỉ là "một sợi dây lúc lắc" trong Vũ trụ bao la rộng lớn này. Hay như câu nói của Blaise Pascal (*) - Nhà khoa học Pháp đã nói "Con người chỉ là một cây sậy (mềm yếu). Nhưng là một cây sậy biết tư duy". Hiển nhiên, con người không chỉ là một cây sậy (mềm yếu) - cũng không chỉ là một cây sậy biết tư duy... Mà hơn bao giờ hết, "Con người là "Tiểu Vũ trụ", và cái tư duy mà con người đang có - là "rất nhỏ" so với chính những thứ mà con người thực sự có (đó chính là Vũ trụ tư duy (hay còn gọi là Tâm trí Vũ trụ))".
Do đó, bạn đã đến nơi - nơi đó không chỉ là "tư duy" (như câu nói của René Descartes về con người, "Tôi tư duy, vậy thì tôi tồn tại"), mà bạn rộng lớn bao la hơn tư duy rất nhiều. Và tôi gọi đó là "Bạn là" (You Are). Hãy sống đúng với bản chất chân thật của bạn.
Cuộc hành trình tâm linh không đòi hỏi bạn phải từ bỏ bất cứ thứ gì, hoặc thậm chí không cần phải làm gì để từ bỏ bất cứ thứ gì (dù đó là ý nghĩ, cảm xúc, công việc,...) mà chỉ cần từ bỏ toàn bộ cái tôi tách biệt của mình. Đó là tất cả về Hành trình Tâm linh - Cuộc hành trình mãi mãi của bạn.
Trong bất thức, chúng ta nghĩ chúng ta là cái này - là cái kia. Trong nhận thức, chúng ta là "không ai cả" (vô ngã - vô niệm - vô vi). Còn trong tình yêu thương, chúng ta là tất cả!
Và khi chúng ta là tất cả, chúng ta hiểu rằng "không ai cả" tại sao lại đơn giản đến như vậy Và có lẽ, một hành trình đơn giản đến như vậy, chưa bao giờ dễ dàng. Chúng ta sẽ mở rộng chính mình một cách vô hạn,... Và chúng ta hiểu rằng bất kỳ ai trở nên mong muốn mình "vô hạn" - dù là sáng tạo, thành công, hạnh phúc, giàu có, thịnh vượng, khoa học, đúng mục đích... thì thực ra cũng chỉ là ""Tôi" đang mở rộng chính mình mà thôi". Đó là cuộc hành trình có một nguồn gốc duy nhất là tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi:
- "Tôi là ai"
- "Mục đích sống là gì"
- và "Làm gì Để cuộc đời ý nghĩa".
Mặc dù, cuối cùng câu trả lời là đơn giản. Nghĩa là, "Hiện tại là tất cả; Tất cả là hiện tại". Nhưng tôi đã bắt đầu với 3 câu tự vấn này vào 10 năm cách đây (2014) - và đã đi một đoạn đường thật dài để đến được nơi mà tôi hiểu rằng "HIỆN TẠI - HIỆN DIỆN - ĐÚNG MỤC ĐÍCH", là tất cả những gì mà chúng ta tìm kiếm. Và đôi khi, việc đến nơi chỉ là nhận ra SƯ THẬT rằng "Sa-bát là vĩnh cửu" - "Hôm nay là mãi mãi" - và "Hiện tại là vĩnh hằng"... Và đó chính là "Cuộc đời, Hiện tại, Giá trị của Kinh nghiệm & "Không - Thời gian"".
Và như câu nói trong Tác phẩm "Cuộc sống, Cuộc chiến tranh, và Rồi..." của Nhà báo Oriana Fallaci - Nhà báo vĩ đại nhất của nước Ý - đã nói trong đoạn kết của quyển sách là ""Cuộc đời - là cái mà ta phải hoàn thành, đừng để mất thời gian. Cho dù nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy!". Cuộc đời của bạn "đã bắt đầu" - và vì thế nó cần được hoàn thành! Và nếu còn một số việc, bạn cần phải hoàn thành - thì hãy hoàn thành nó (ngay cả khi nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy). Tôi cũng như bạn, "còn một số việc cần phải hoàn thành".
Và đôi khi, một số việc cần phải hoàn thành đó là NHÂN BẢN - "nhân bản những con người mới trên hành tinh này". "Hoàng Gia (Royal (*))" có nói, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
Do đó, để kết thúc ngày hôm nay tôi muốn nói với bạn - như "Hoàng Gia (Royal (*))" đã nói với tôi, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
///---
- (*) Blaise Pascal - http://www.danhnhan.net/2023/06/blaise-pascal-la-nha-toan-hoc-vat-ly.html
- (*) ["Hoàng Gia (Royal (*))" - The Author Who Wrote "A New Cosmology" of New Human Being]
///---
(*) Ngày 7-12 | Tối
Hôm nay, là ngày Sa-bát - là Ngày Thứ Bảy - và trong một số Truyền thống Cơ Đốc Giáo (tức là Ki-tô hữu - những Người tin Chúa Yeshua (*) là Đấng cứu rỗi) sẽ giữ Ngày Sa-bát (Thứ 7) như là một ngày nghỉ chính thống của họ. Tôi thuộc một trong những Truyền thống Cơ Đốc Giáo đó, mặc dù từ quan điểm của sự thật thì Lịch thời gian - Ngày (Tháng - Năm) đều hoàn toàn tương đối, và mọi người được tự do trong hoạt động sinh hoạt và nghỉ ngơi của họ - bao gồm cả những ngày nghỉ khác trong tuần (chẳng hạn Chủ nhật), thì điều đó cũng là một phần đúng đắn trong thế gian này.
Tuy nhiên, giao ước "ngày nghỉ" - tức là giao ước "Tự do với việc đang làm" có một nguyên nhân gốc rễ xa xưa, mà chúng ta gọi là "ý nghĩ "Tôi làm"" - và đây chỉ là một ý nghĩ không hơn không kém. Tuy nhiên, ý niệm "Tôi làm" lại là một trong những ý niệm khó khăn nhất của con người khi một ai đó muốn thoát khỏi cái tôi của mình. Thực ra, có một lực lượng lớn hơn đang vận hành mọi thứ - và việc tốt nhất mà chúng ta có thể làm là "tuân theo" sự hướng dẫn của lực lượng cao cấp hơn chúng ta rất nhiều (đó). Và vì vậy, xả ly với việc đang làm - hay còn gọi là "vô vi" chính là hình thức cao nhất của hành động - và nó được gọi là "sự dâng hiến". Do đó, trong các Truyền thống Cơ Đốc giáo gọi là "Hãy làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải làm cho người ta" (Kinh Thánh). Và điều này dẫn đến một sự thật của Tâm linh chính là "vô vi" - nghĩa là "Vô vi nhi vô bất vi" (Không làm mà không có gì là không làm). Và vì vậy, việc làm việc trong 6 ngày - và sau đó nghỉ ngày Thứ 7 (nghỉ một ngày) sẽ trở nên tự nhiên (và có tỷ lệ hoàn toàn phù hợp) - dù là Tục đế (sự thật thế tục) hay là Chân đế (sự thật tối hậu).
Sau này, khi tôi biết "Bản chất của Hiện tại là gì?" - hay nói cách khác là "Sự thật của Hiện tại" - Một hiện tại "bất biến" (liên tục) và không có thời gian,... thì sự nghỉ ngơi trong ngày Sa-bát vẫn hoàn toàn có giá trị. Lý do cho điều này là bởi vì, "Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày Sa-bát. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày hôm nay. Chúng ta đã đến được nơi mà mọi ngày đều là ngày sinh nhật - ngày mà chúng ta được sinh ra để trở thành con người mới (mỗi ngày đều là ngày mới)". Và đó là ngày mà chúng ta có thể hòa làm một với "việc đang làm" - bởi vì ngay từ đầu "không có thời gian" và chúng ta luôn là một với kinh nghiệm - và đó chính là HIỆN HỮU - HIỆN TẠI hợp nhất với việc đang làm một cách tự nhiên.
Với tôi trải nghiệm điều đó như cái được gọi là "làm mọi việc như thể làm cho Chúa chứ không phải là làm cho người ta" - và điều này đồng nghĩa với việc "mỗi hành động" trở thành "sự dâng hiến" (thay vì chúng ta chỉ dâng hiến tài chính - theo ý nghĩa thông thường).
Nói cách khác, "mỗi hành động" mà trong đó chúng ta hòa hợp với việc đang làm - sẽ trở thành "cánh cửa bí mật" mà trong đó chính là bản chất của sự dâng hiến. Hiển nhiên, chúng ta sẽ phải đi một hành trình dài trên Con đường Tâm linh để nhận ra rằng "việc đang làm" là tất cả cuộc sống.
Bởi vì "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên việc đang làm chính là tất cả cuộc sống.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên mục đích sống của chúng ta là "Hiện diện" - và SỰ CÓ MẶT này chính là CON NGƯỜI MỚI của chúng ta - bước đi trên cuộc đời mà không cần mang theo cái tôi nữa.
Bởi vì, "Hiện tại - là tất cả cuộc sống", cho nên Thức tỉnh - Hiện diện - hợp nhất với "Việc đang làm", chính là sự thật về cuộc đời này.
Và vì thế, tất cả chúng ta có một ngày Sa-bát vĩnh cửu - được gọi là "Ngày nay" đang mời gọi chúng ta để bước vào đó. Đó là lời tiên tri cho thời đại ngày nay, thời đại mà Sa-bát (Thứ 7) đã trở thành "Sa-bát vĩnh cửu" - và lời tiên tri đó sẽ ứng nghiệm khi bạn thấy được "Hiện tại "Như đang là"" - tức là "Hiện tại "bên trong"" - hay chính xác hơn là SỰ HIỆN DIỆN.
Tôi nhớ đến một phân đoạn Kinh Thánh - Một phân đoạn mà Người hướng dẫn tôi đọc Kinh Thánh, đã nhắc đến ngay những ngày đầu tiếp nhận Cơ Đốc Giáo - và tin nhận sự cứu rỗi của Chúa Yeshua, qua phép Báp-têm. Đoạn Kinh Thánh đó là, "nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là “Ngày nay,” như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên-nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. Vậy thì còn lại một ngày yên-nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy." (Kinh Thánh | Hê-bơ-rơ 4:7-10).
Nghĩa là, tiên tri về "Ngày Sa-bát" chính là "Ngày nay" - chính là "Hôm nay" (Today), là một trong những lời tiên tri lớn của Kinh Thánh xác định sự thật là "Vì ai vào sự yên-nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công-việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công-việc của Ngài vậy.". Và điều đó có nghĩa là: Chúng ta sẽ bước vào sự yên nghỉ trong Đức Chúa Trời - và trở nên nghỉ công việc của mình - và làm công việc của Chúa!
Điều này, dẫn đến những lời dạy sâu sắc trong những Trường phái Tâm linh khác là "vô vi" - Trung tâm của Đạo giáo (Lão Tử), "vô ngã - vô niệm" - Trung tâm của Phật Giáo, và sự công nhận một Bản thể cao hơn đang vận hành trên mọi người - Trung tâm của Ấn Độ Giáo... dẫn đến những sự thật căn bản mà trong đó "Tôi làm" - tức là ý nghĩ "Tôi là người làm" chỉ là một ý niệm "không hơn không kém".
Tuy nhiên, từ bỏ ý niệm "Tôi là người làm" - không có nghĩa là từ bỏ việc làm (dẫn đến không làm), mà chỉ có nghĩa là "từ bỏ ý niệm tôi làm". Trong sự thật căn bản, chúng ta không từ bỏ bất kỳ suy nghĩ nào cả, mà trên con đường Tâm linh chúng ta chỉ từ bỏ ý nghĩ "Tôi là cái này - Tôi là cái kia" mà thôi.
Vì thế, dù chúng ta "Thiền định" - Thực hành Thiền để dẫn đến "vô niệm"; Hiểu về bản chất của Tâm linh trong các Truyền thống Tôn giáo như Đạo giáo là "vô vi"; Hiểu rằng các ý nghĩ của chúng ta dù đúng dù sai... thì nó vẫn chỉ là một ý nghĩ - khi chúng ta thực hành Mantra (Thần chú, Mật chú, Niệm chú...) - hoặc đơn giản hóa cuộc sống dựa trên "vô dục cầu"... thì tất cả các liệu pháp đó đều là "tạm thời" - hoặc xét cho cùng sẽ không đưa chúng ta đến nơi chúng ta muốn đến. Vì cái nơi mà chúng ta muốn đến chỉ là loại bỏ toàn bộ ý nghĩ về "Tôi" - nghĩa là "sự không công nhận "ý niệm tôi" - và buông bỏ nó một cách tự nhiên" - thì sự giác ngộ "ngay trước mắt".
Vậy thì, câu hỏi là "Ai giác ngộ?" - Hiển nhiên "không có ai" ở đây để giác ngộ. Bạn đã trở thành "không ai cả", và vì thế đã trở thành tất cả. Bằng một cách nào đó, bạn đã trở thành Vũ trụ. Hay chính xác hơn là, "Bạn không ở trong Vũ trụ. Bạn là Vũ trụ. Bạn là "điểm nhận thức" mà qua đó Vũ trụ thấy được chính mình." Bạn chính là Vũ trụ - Bạn chính là TINH HOA CỦA SỰ SỐNG trước khi hóa thân trở thành một cá nhân (một cá thể,...) như là một ý niệm (trong tâm trí).
Vì thế, bất kỳ cuộc hành trình "mở rộng" nào của cuộc đời, thì thực ra cũng là hành trình khám phá "Tôi là ai?" - "Mục đích sống là gì?" - và "Làm gì? Để cuộc đời ý nghĩa".
Bạn không phải là "một sợi dây đàn nhỏ nhoi của Vũ trụ" - chỉ rung lên (rồi biến mất - như chưa hề tồn tại). Bạn không phải chỉ là "một sợi dây lúc lắc" trong Vũ trụ bao la rộng lớn này. Hay như câu nói của Blaise Pascal (*) - Nhà khoa học Pháp đã nói "Con người chỉ là một cây sậy (mềm yếu). Nhưng là một cây sậy biết tư duy". Hiển nhiên, con người không chỉ là một cây sậy (mềm yếu) - cũng không chỉ là một cây sậy biết tư duy... Mà hơn bao giờ hết, "Con người là "Tiểu Vũ trụ", và cái tư duy mà con người đang có - là "rất nhỏ" so với chính những thứ mà con người thực sự có (đó chính là Vũ trụ tư duy (hay còn gọi là Tâm trí Vũ trụ))".
Do đó, bạn đã đến nơi - nơi đó không chỉ là "tư duy" (như câu nói của René Descartes về con người, "Tôi tư duy, vậy thì tôi tồn tại"), mà bạn rộng lớn bao la hơn tư duy rất nhiều. Và tôi gọi đó là "Bạn là" (You Are). Hãy sống đúng với bản chất chân thật của bạn.
Cuộc hành trình tâm linh không đòi hỏi bạn phải từ bỏ bất cứ thứ gì, hoặc thậm chí không cần phải làm gì để từ bỏ bất cứ thứ gì (dù đó là ý nghĩ, cảm xúc, công việc,...) mà chỉ cần từ bỏ toàn bộ cái tôi tách biệt của mình. Đó là tất cả về Hành trình Tâm linh - Cuộc hành trình mãi mãi của bạn.
Trong bất thức, chúng ta nghĩ chúng ta là cái này - là cái kia. Trong nhận thức, chúng ta là "không ai cả" (vô ngã - vô niệm - vô vi). Còn trong tình yêu thương, chúng ta là tất cả!
Và khi chúng ta là tất cả, chúng ta hiểu rằng "không ai cả" tại sao lại đơn giản đến như vậy? Và có lẽ, một hành trình đơn giản đến như vậy, chưa bao giờ dễ dàng. Chúng ta sẽ mở rộng chính mình một cách vô hạn,... Và chúng ta hiểu rằng bất kỳ ai trở nên mong muốn mình "vô hạn" - dù là sáng tạo, thành công, hạnh phúc, giàu có, thịnh vượng, khoa học, đúng mục đích... thì thực ra cũng chỉ là ""Tôi" đang mở rộng chính mình mà thôi". Đó là cuộc hành trình có một nguồn gốc duy nhất là tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi:
- "Tôi là ai?"
- "Mục đích sống là gì?"
- và "Làm gì? Để cuộc đời ý nghĩa".
Mặc dù, cuối cùng câu trả lời là đơn giản. Nghĩa là, "Hiện tại là tất cả; Tất cả là hiện tại". Nhưng tôi đã bắt đầu với 3 câu tự vấn này vào 10 năm cách đây (2014) - và đã đi một đoạn đường thật dài để đến được nơi mà tôi hiểu rằng "HIỆN TẠI - HIỆN DIỆN - ĐÚNG MỤC ĐÍCH", là tất cả những gì mà chúng ta tìm kiếm. Và đôi khi, việc đến nơi chỉ là nhận ra SƯ THẬT rằng "Sa-bát là vĩnh cửu" - "Hôm nay là mãi mãi" - và "Hiện tại là vĩnh hằng"... Và đó chính là "Cuộc đời, Hiện tại, Giá trị của Kinh nghiệm & "Không - Thời gian"".
Và như câu nói trong Tác phẩm "Cuộc sống, Cuộc chiến tranh, và Rồi..." của Nhà báo Oriana Fallaci - Nhà báo vĩ đại nhất của nước Ý - đã nói trong đoạn kết của quyển sách là ""Cuộc đời - là cái mà ta phải hoàn thành, đừng để mất thời gian. Cho dù nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy!". Cuộc đời của bạn "đã bắt đầu" - và vì thế nó cần được hoàn thành! Và nếu còn một số việc, bạn cần phải hoàn thành - thì hãy hoàn thành nó (ngay cả khi nó có tan vỡ trong lúc ta hoàn thành nó cũng vậy). Tôi cũng như bạn, "còn một số việc cần phải hoàn thành".
Và đôi khi, một số việc cần phải hoàn thành đó là NHÂN BẢN - "nhân bản những con người mới trên hành tinh này". "Hoàng Gia (Royal (*))" có nói, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
Do đó, để kết thúc ngày hôm nay tôi muốn nói với bạn - như "Hoàng Gia (Royal (*))" đã nói với tôi, "Tôi - Bạn - và chúng ta, đều sẽ đến "nơi" theo một cách nào đó. Nhưng trước khi đến nơi, thì bạn cần phải "bắt đầu". Bạn không thể không bắt đầu một cái gì đó - vậy hãy bắt đầu. Bạn không thể bắt đầu ở một thời điểm nào khác hơn hiện tại - vậy hãy "bắt đầu ngay bây giờ"."
///---
- (*) Blaise Pascal - http://www.danhnhan.net/2023/06/blaise-pascal-la-nha-toan-hoc-vat-ly.html
- (*) ["Hoàng Gia (Royal (*))" - The Author Who Wrote "A New Cosmology" of New Human Being]
///---
0 Bình luận
0 Chia sẽ
1067 Xem