“Ta có tình yêu rất đượm nồng,

Yêu đời yêu lẫn cả non sông.

Tình yêu chan-chứa trên hoàn-vũ,

Không thể yêu riêng khách má hồng.

Nếu khách má hồng muốn được yêu

Thì trong tâm trí hãy xoay chiều

Hướng về phụng sự cho nhân loại

 Sẽ gặp tình ta nơi bến yêu “

(trích một phần trong ba bài thơ của Đức Huỳnh Giáo Chủ - năm 1946)

☘️Tình yêu, mất mát, hy vọng, sợ hãi luôn là những chủ đề muôn thuở, là chất liệu của mọi kiệt tác đi sâu vào trái tim con người. Chính vì lẽ đó mà tình yêu cũng đem lại rất nhiều tổn thương, bi thương, khổ não cho trái tim con người. Nếu như trái tim bạn rộng lớn, là nơi chứa đựng tình yêu thương thuần khiết, vô điều kiện thì bạn sẽ cảm nhận được thứ hương vị rất ngọt ngào, da diết, rất đượm nồng của tình yêu như các câu thơ miêu tả. Nếu như trái tim bạn nhỏ hẹp, tăm tối bạn chỉ cảm nhận tình yêu trong khuôn khổ nhỏ hẹp, bạn bóp chết tình yêu bởi sự mong cầu, chiếm hữu, bởi những cảm xúc của hy vọng, sợ hãi, kiểm soát, chiếm hữu. 

Tình yêu là thứ tình cảm tự đến mà không tự đi, là vị khách không mời mà đến, không giữ mà cứ ở lại ngôi nhà của bạn, ở lại nơi trái tim bạn. Tình yêu sẽ là tác nhân ngăn cản hay thúc đẩy dòng máu chảy vào tim, khiến cho bạn, người chủ đang sở hữu trái tim đó ngạt thở hay hân hoan chào đón sự hiện diện của vị khách này là tùy vào ánh sáng trí tuệ bên trong trái tim đó đang có. 

☘️ Không có niềm hạnh phúc nào như khi bạn yêu và cảm nhận rằng sự tồn tại của mình giúp người ấy thêm an yên trong lòng, vững vàng hơn trong cuộc sống. Khi tình yêu ngự trị trong trái tim sẽ khiến cho bạn quên đi những ngày hôm qua và chỉ mơ đến những ngày của tương lai. Tình yêu trong trái tim một người có hàm dưỡng, có nội lực, có trí tuệ soi sáng mới là thứ tình yêu thương chân thật, tình yêu đích thực như nó là. Thứ tình yêu này khiến cho người đó luôn suy nghĩ kỹ lưỡng, luôn cân nhắc và làm mọi việc trong thầm lặng, không phô trương, không khoe khoang vì giá trị của họ mới quan trọng. Tình yêu chân thành không nằm trong tầm mắt mà nằm trong trái tim.

Chính vì lẽ đó, mà khi tình yêu làm phiền trái tim một người, làm cho nó đau buồn hay tổn thương sẽ khiến cho người đó hành động nông nỗi, thấp hèn hay thanh cao khác nhau để đáp lại vị khách không mời này. Như Đức Huỳnh Giáo Chủ đã đáp lại tình yêu vị kỷ của một khách má hồng bằng thứ tình yêu bao la hơn, rộng lớn hơn,thi vị hơn, thứ tình yêu dành cho cả muôn loài, dành cho cả nhân loại, trong đó có cả khách má hồng. Nếu muốn đến được bến yêu thì trái tim phải mở rộng hơn, lớn hơn. Nhưng làm sao để mở rộng trái tim ra đây? làm sao để nghĩ cho muôn người mà không nghĩ cho riêng mình trước ? 

☘️ Nếu như bạn là người có nội lực, có hàm dưỡng, có một trái tim thật sự biết yêu thì khi phải trải qua những thất vọng, những đau thương, mất mát trong tình yêu bạn sẽ tự mình ôm tất cả vào lòng, thu mình lại, tự mình yêu thương nó, vuốt ve nó, và ghi nhận nó như một món quà mà cuộc sống đã ban tặng, như một sắc màu điểm tô cho trái tim bạn. Khi đó bạn sẽ biết cách ngắm nhìn những vết thương đó, biết cách trân quý nó và biết yêu thương nó. Khi đó bạn sẽ biết yêu thương chính mình, biết yêu thương cuộc sống và biết cách dùng tình yêu đó, dùng nội lực và ý chí chuyển hóa những nỗi bi thương thành thứ tình yêu vô điều kiện, tình yêu thuần khiết, thành thứ ánh sáng thanh tịnh bên trong trái tim bạn. Khi đó nó không còn là thứ tình yêu bạn muốn chiếm hữu riêng bạn nữa, nó sẽ chuyển hóa thành tình yêu của sự cảm thông, của lòng trắc ẩn, của sự chia sẻ và nó sẽ tự lớn dần lên thành tình yêu dành cho con người với nhau, thành tình yêu dành cho cả muôn loài, dành cho cả chúng sinh và khi đó bạn chỉ mong muốn cho đi thứ tình yêu mới mẻ đó, cho đi ánh sáng từ trong trái tim đó, bạn chỉ muốn lan tỏa tình yêu và ánh sáng cho nhân loại. 

☘️ Khi đó, tư tình luyến ái nam nữ thường tình thế gian không còn là mục đích đến cuối cùng của bạn nữa. Bạn hướng tới tình yêu cao lớn hơn, tình yêu vĩnh hằng, yêu cả muôn loài lẫn chúng sinh. Khi đó bạn sẽ gặp chính tình yêu cao lớn, tình yêu rất đượm nồng, tình yêu chan chứa trên Hoàn-vũ mà bạn hằng ngưỡng mộ và yêu ái đó. 

Khi đó là bạn đã đến được nơi bến yêu mà Đức Huỳnh Giáo Chủ đã hứa hẹn khách má hồng trong bốn câu thơ: 

“Nếu khách má hồng muốn được yêu

Thì trong tâm trí hãy xoay chiều

 Hướng về phụng sự cho nhân loại

 Sẽ gặp tình ta nơi bến yêu”.

Một tình yêu vô điều kiện, không vì danh lợi, không vì địa vị, chức vị, không trao đổi quyền lợi, phải đánh đổi, không khoa trương, không mua bán, không cần mang ra đấu giá vì nó là vô giá. Một tình yêu không cân đong đo đếm, không cần dựa trên danh hiệu, chức vụ hay vương miệng của người đời phong cho, tạo nên, một thứ tình yêu chỉ vì yêu mếm tâm, cái tài, cài đức, yêu vì lý tưởng cao đẹp của nhau mà đến... ???????????